Nguyễn Tâm

ĐÊM TRĂNG


Trăng rằm trăng sáng mười lăm
Đêm nằm ta mộng xa xăm hão huyền
Tích xưa người đã lưu truyền
Cây đa chú cuội thanh tuyền bóng trăng


Ai khua tiếng nước lạnh băng
Vài con hạc trắng lăn xăn về trời
Còn ta ở lại với đời
Mà nghe nhân thế rối bời tâm cang


Nhìn trăng một nỗi riêng mang
Ngày mai hừng sáng trăng tan nơi nào
Gió reo cành trúc xạc xào
Ta đem tâm sự gởi vào trăng thanh


Mộng đẹp chỉ có vài canh
Sao khuya vài cánh mỏnh manh xa vời
Cùng trăng ta chẳng muốn rời
Ôm vào giấc điệp gọi mời trong đêm


Ngoài kia sông vắng trôi êm
Nơi đây giây phút êm đềm tuổi thơ
Tàn canh trăng đã dần mờ
Hẹn trăng tháng tới ta chờ trăng lên !


Nguyễn Tâm
04 - 18 - 2011

Được bạn: vdn 22.4.11 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "ĐÊM TRĂNG"